Bài học từ sự yêu thương
Anh rể tôi có thói quen uống cà phê vào mỗi sáng sớm. Nếu chị quên, thì tôi nhớ để pha cho anh, nhưng cho dù có là ai pha thì tôi và chị đều có một điểm chung là sẽ thử một ngụm trước khi đưa cho anh để đảm bảo cà phê đủ ngon. Chỉ là cà phê hòa tan nhưng anh tôi lại thích cho thêm một ít sữa đặc vào cho hơi béo và ngậy, anh tuyệt đối không uống nếu không có sữa. Ly cà phê của anh không nhạt nhưng cũng sẽ không ngọt sắc. Ly cà phê anh không thể nào tìm được ở bên ngoài, vì đó là ly cà phê của sự quan tâm mà tôi và chị dành cho anh, trong ly cà phê đó tôi học được sự kiên nhẫn. Vì chỉ khi thực sự dành tình cảm cho một người nào đó bạn mới để ý đến những thói quen nhỏ của họ. Và ly cà phê đó cũng chỉ có tôi và chị mới có thể pha “chuẩn” cho anh.
Bài học của sự thảnh thơi
Đừng bao giờ hâm lại cà phê, vì khi đó bạn sẽ khiến tách cà phê của mình trở nên đắng ngắt. Quá khứ cũng vậy, cái gì thuộc về ký ức thì đừng bao giờ lục lọi lại, chỉ khiến cho lòng mình thêm đắng mà thôi. Khép lại và bước qua, để rồi một lúc nào đó khi nhìn lại bạn sẽ thấy nó như một chấm nhỏ trên con đường dài của mình. Để rồi bạn thấy mình nhẹ nhàng, không chút vương vấn, không chút hận thù, khinh khi hay ghét bỏ. Khi đó bạn đang thực sự thảnh thơi.
Bài học của sự vị tha
Cuộc đời cũng giống như một tách cà phê, ngoại trừ bản thân ra đâu ai có thể pha cho bạn một tách cà phê đủ ngọt, đủ đắng, đủ ngon như mình mong đợi. Nếu xem cuộc đời là cà phê đen thì lòng vị tha lại chính là những giọt sữa khiến cuộc sống của mình trở nên ngọt ngào hơn. Thêm ít hay nhiều là do chính tâm của bạn, đừng ôm mãi cái ghen ghét, hận thù để rồi chính bản thân mình lại đắng hơn ai hết.
Bài học của sự tích cực – ly cà phê chỉ thực sự ngon khi được pha bằng những hạt cà phê tươi mới, tròn và đẹp nhưng đâu phải hạt nào cũng hoàn hảo. Ai rồi cũng sai, cuộc đời chả ai tròn trịa. Bước qua sai lầm, nhận ra thất bại để đừng bao giờ lặp lại. Thay vì đầu hàng với số phận hãy đứng lên và làm lại từ đầu, khi đó bạn mới thực sự là một hạt cà phê đầy giá trị.
Bài học của lòng tự trọng
Hạt cà phê tưởng chừng như giống nhau, nhưng chỉ khi chú ý kỹ chúng ta mới thấy rõ rằng không hạt nào giống hạt nào, mỗi hạt đều có kích thước và mùi thơm riêng. Lòng tự trọng là khi phải tôn trọng chính bản thân mình, bạn là hạt cà phê duy nhất trên cuộc đời này và sẽ không bao giờ có hạt thứ hai giống bạn. Hãy khiến mình trở thành hạt cà phê thơm nhất, đẹp nhất và chất lượng nhất vì khi sinh ra bạn đã là “nhất” rồi.Bài học của thích nghi – một ly cà phê ngon cần có tỉ lệ của nước và cà phê, sự hòa quyện của cà phê và sữa, sự quyến rũ của cà phê và đường. Cuộc sống cũng vậy, muôn màu muôn vẻ, có những lúc hạnh phúc đến ngập tràn nhưng rồi cũng có những khoảnh khắc đau đớn đến tột cùng. Khi đó chúng ta cần học cách chấp nhận mọi thứ để vượt qua như cách mà những hạt cà phê đã bước qua đau đớn, qua nước sôi để rồi khiến mình trở thành nữ hoàng của mọi loại thước uống làm say đắm lòng người, với hương thơm đầy mê hoặc và hương vị say mê.
Bài học kiểm soát bản thân
Ly cà phê chỉ ngon khi được pha ở một nhiệt độ thích hợp. Nước quá nguội hạt cà phê sẽ không thể bung nở để khoe mình, nhưng ngược lại nước quá nóng sẽ khiến những hạt cà phê chết đi, khi đó ly cà phê sẽ trở nên đắng ngắt khó chịu. Cuộc sống cũng vậy, sẽ có những lúc bạn tưởng chừng như mình đang bị đun sôi trong áp lực và căng thẳng, khi đó chúng ta cần phải học cách chế ngự cảm xúc của mình.
Bài học của sự trân trọng – với một người sành uống cà phê, họ sẽ không thích cà phê đá, càng không ưa với cà phê sữa. Với họ một tách cà phê còn nóng, tỏa ra hương thơm nhè nhẹ mới khiến họ “yêu”. Hãy sống một cách đáng sống, quý giá từng phút giây của mình và đừng bao giờ để chúng nguội lạnh rồi trôi qua một cách vô nghĩa.
Bài học của sự chấp nhận
Cà phê chỉ ngon khi được xay đúng cách, hạt cà phê không được quá to nhưng cũng không quá mịn khiến cho ly cà phê bị “lợn cơn”. Tùy từng loại cà phê, từng loại hạt sẽ được chế biến một cách riêng. Cuộc sống cũng vậy, có những việc chúng ta có thể hoàn thành một cách xuất sắc nhưng cũng có lúc chúng ta thấy mình trở nên thật “vô dụng”. Khi đó hãy biết từ bỏ đúng lúc. Chấp nhận những thứ không thể xảy ra, chấp nhận thất bại cũng là lúc bạn đang dần thành công.
Bài học quá lớn từ những hạt cà phê nhỏ bé vỡ vụn…
ST