Góc phố, cái xó nhỏ quán cafe, có chút ấm ấm màu đất nung, đồ cũ kỹ... mang đầy nét bụi bặm của thời gian. Cái radio, máy hát, đĩa hát... những thứ đã phai mờ trong cuộc sống hiện đại. Căn phòng của những sự thanh thản và yên bình. Tôi và bạn, từ cái bất chợt, từ cái mỉm cười, từ cái nhìn thân thiện.
Bàn gỗ, ly cafe... những câu chuyện, sự hài hước, những cái nhìn của cuộc đời. Tôi ngồi cạnh bàn, khuất nắng sớm, cái tính tôi vẫn thế, thích góc tối, và nhìn ra ngoài từ đó. Vẫn phin cafe, vẫn Laptop, vẫn tờ báo, tôi nhìn bạn, lắng nghe mọi thứ đã đi trong cuộc đời - nơi từng bước chân bạn đã đi, nơi của những bụi sờn vai áo, con người có sức đứng dậy mãnh liệt. Lắng nghe và chờ đợi từng giọt cafe...!
Cái thú vui của cafe là cái cách con người ta học tính kiên nhẫn, cách lắng nghe và chờ đợi. Biết nghiền và ngẫm nghĩ về mọi thứ. Ly cafe của tôi cũng đã đầy, tôi cầm ly, hít nhẹ một hơi từ từ thật dài, để đoán xem hôm nay, chủ nhà đã pha thêm những loại cafe gì. Có lẽ không ngày nào tách đồ uống yêu thích của tôi có cùng hương vị. Còn bạn thật nhẹ nhàng, đong đưa, có sức hút và đầy sức sống, nhưng có cái gì đó bên trong vẫn của những sự héo mòn, khắc khoải, con mắt đen, ẩn sâu những điều đang dấu kín...
Hãy nghe và cảm nhận từng giọt đời, có cái đắng, mặn, ngọt, bùi: "Đừng nói đây là ly cafe thứ 'n' từng được uống". Tôi vẫn lắng nghe bạn, bạn là người thứ 'n' tôi ngồi lắng nghe. Cái nắng sáng, bừng nhẹ trong căn phòng, từng nét trên gương mặt, tôi ngồi trong góc tối. Cái thú vui của tôi, thích quan sát, nhìn ra cuộc sống từ 2 góc trái ngược "sáng - tối".
Tôi khuấy ly nhẹ ly nước, bạn cũng vậy: "Có nếm thử một ngụm không? Hớp một ngụm nhe, hãy ngậm lại một chút... nuốt nhẹ nhẹ. Bạn thấy gì?". "Tất cả", bạn trả lời, cuộc đời có nhiều hương vị. Không phải, chỉ có đắng, ngọt, chát, bùi, mằn mặn, chút thơm nồng, chút khen khét, chút mùi cồn...
Hãy nhắm mắt và cảm nhận. Có lẽ đôi chân bạn đi đã mỏi, sự chờ đợi đã mòn, niềm tin đã cạn. Đôi lúc phải dừng lại, đôi lúc phải lạc quan, đôi lúc phải rộng lượng! Ly cafe rồi cũng cạn, nhưng không có nghĩa là bạn không thể uống thêm những ly khác, niềm tin cuộc sống cũng vậy, sẽ chẳng bao giờ cạn.
Với tôi, sự chân thành là yếu tố quan trọng nhất trong bộn bề cuộc sống này. Tôi không là bạn, nhưng tôi có thể lắng nghe, có thể mời bạn một ly cafe, có thể chia sẻ những điều bạn muốn nói ra với tất cả những gì tôi có thể làm được.
Hãy bao dung, có niềm tin nhé, hãy tin rằng ở trong cuộc sống này luôn có một góc nhỏ để bạn tâm sự và hãy nhớ sẽ luôn có một phin cafe giành cho bạn. Hãy tận hưởng cuộc sống này, như bạn ngồi nhấm nháp ly cafe đúng nghĩa. Tôi vẫn thích câu nói kinh điển này trong kinh tế "Đánh đổi hoặc Trả giá", cái đó tùy thuộc vào mỗi con người.
Bàn gỗ, ly cafe... những câu chuyện, sự hài hước, những cái nhìn của cuộc đời. Tôi ngồi cạnh bàn, khuất nắng sớm, cái tính tôi vẫn thế, thích góc tối, và nhìn ra ngoài từ đó. Vẫn phin cafe, vẫn Laptop, vẫn tờ báo, tôi nhìn bạn, lắng nghe mọi thứ đã đi trong cuộc đời - nơi từng bước chân bạn đã đi, nơi của những bụi sờn vai áo, con người có sức đứng dậy mãnh liệt. Lắng nghe và chờ đợi từng giọt cafe...!
Cái thú vui của cafe là cái cách con người ta học tính kiên nhẫn, cách lắng nghe và chờ đợi. Biết nghiền và ngẫm nghĩ về mọi thứ. Ly cafe của tôi cũng đã đầy, tôi cầm ly, hít nhẹ một hơi từ từ thật dài, để đoán xem hôm nay, chủ nhà đã pha thêm những loại cafe gì. Có lẽ không ngày nào tách đồ uống yêu thích của tôi có cùng hương vị. Còn bạn thật nhẹ nhàng, đong đưa, có sức hút và đầy sức sống, nhưng có cái gì đó bên trong vẫn của những sự héo mòn, khắc khoải, con mắt đen, ẩn sâu những điều đang dấu kín...
Hãy nghe và cảm nhận từng giọt đời, có cái đắng, mặn, ngọt, bùi: "Đừng nói đây là ly cafe thứ 'n' từng được uống". Tôi vẫn lắng nghe bạn, bạn là người thứ 'n' tôi ngồi lắng nghe. Cái nắng sáng, bừng nhẹ trong căn phòng, từng nét trên gương mặt, tôi ngồi trong góc tối. Cái thú vui của tôi, thích quan sát, nhìn ra cuộc sống từ 2 góc trái ngược "sáng - tối".
Tôi khuấy ly nhẹ ly nước, bạn cũng vậy: "Có nếm thử một ngụm không? Hớp một ngụm nhe, hãy ngậm lại một chút... nuốt nhẹ nhẹ. Bạn thấy gì?". "Tất cả", bạn trả lời, cuộc đời có nhiều hương vị. Không phải, chỉ có đắng, ngọt, chát, bùi, mằn mặn, chút thơm nồng, chút khen khét, chút mùi cồn...
Hãy nhắm mắt và cảm nhận. Có lẽ đôi chân bạn đi đã mỏi, sự chờ đợi đã mòn, niềm tin đã cạn. Đôi lúc phải dừng lại, đôi lúc phải lạc quan, đôi lúc phải rộng lượng! Ly cafe rồi cũng cạn, nhưng không có nghĩa là bạn không thể uống thêm những ly khác, niềm tin cuộc sống cũng vậy, sẽ chẳng bao giờ cạn.
Với tôi, sự chân thành là yếu tố quan trọng nhất trong bộn bề cuộc sống này. Tôi không là bạn, nhưng tôi có thể lắng nghe, có thể mời bạn một ly cafe, có thể chia sẻ những điều bạn muốn nói ra với tất cả những gì tôi có thể làm được.
Hãy bao dung, có niềm tin nhé, hãy tin rằng ở trong cuộc sống này luôn có một góc nhỏ để bạn tâm sự và hãy nhớ sẽ luôn có một phin cafe giành cho bạn. Hãy tận hưởng cuộc sống này, như bạn ngồi nhấm nháp ly cafe đúng nghĩa. Tôi vẫn thích câu nói kinh điển này trong kinh tế "Đánh đổi hoặc Trả giá", cái đó tùy thuộc vào mỗi con người.