Đối với cá nhân tôi, sáng sớm làm một ly cà phê đã thành một thói quen khó bỏ đến nỗi bây giờ nó đã đi vào lịch làm việc hàng ngày bất kể ở nhà, đi công tác hay làm việc tại công sở, thành phố hay là các tỉnh thành khác trên toàn quốc. Dù thời tiết nắng hay mưa, nóng bức hay giá lạnh cũng mặc kệ, cứ đến giờ đấy buổi sáng là phải ngồi làm một ly. Và bây giờ thì thời gian ngồi nhâm nhi cà phê đã trở thành khoảnh khắc riêng tư của cá nhân tôi.
Cà phê sáng
Không giống như uống trà hay bia rượu, khi ngồi uống cà phê chúng ta như được sống chậm lại với chính bản thân mình, được bình thản ngồi suy ngẫm công việc, sự đời và chậm rãi chứng kiến cuộc sống ồn ào, tốc độ đang diễn ra xung quanh. Với tôi thì vừa uống cà phê vừa đọc tờ báo quen thuộc hàng ngày là một thú vui không bao giờ chán. Nhiều khi đọc rồi quan sát, rồi lại nghĩ, chưa rõ điều gì đó lại làm một ngụm cà phê…và rồi tự nhiên có ý tưởng. Rất nhiều bài viết của tôi nảy sinh trong quá trình cà phê sáng, nhiều công việc gặp khó khăn nhiều khi cả đêm trăn trở không xong thế nhưng sáng ngủ dậy đi ra quán cà phê gọi một ly nhấp một ngụm tự nhiên thấy có hướng giải quyết thật là lạ. Rất nhiều sáng sớm mùa đông tầm 6h30, khách trong quán còn vắng, tôi vừa đọc báo trong góc quán vừa quan sát những em bán báo, những cậu bé đánh giầy, những bà đi bán hàng quà sáng tất bật mời chào khách mặc dù bị nhiều người từ chối tự nhiên thấy như học được điều gì đó. Phải rồi đó là chữ “nhẫn”, cũng chỉ vì mưu sinh cuộc sống cho nên họ phải nhẫn nại, phải tần tảo sớm hôm dù là trong tiết trời giá lạnh. Và rồi tôi nghĩ nếu như mình liệu có nhẫn được như vậy không ? Câu trả lời là khó, rất khó chứ không hề đơn giản.